Gái Già Gả Bảy Lần

Tác giả : Audio8X
  • Định dạng : Radio / Sách PDF
  • Lượt xem : 143
  • Kích thước : 1.14 MB
  • Số trang : 456
  • Số lượt tải : 8
  • Read on mobile :

Mục lục sách nói

00:00:00 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 1
00:09:40 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 2
00:17:35 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 3
00:25:58 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 4
00:34:43 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 5
00:47:31 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 6
00:59:39 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 7
01:10:07 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 8
01:19:21 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 9
01:29:16 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 10
01:37:15 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 11
01:50:22 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 12
02:01:11 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 13
02:11:06 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 14
02:22:39 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 15
02:32:31 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 16
02:42:16 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 17
02:51:49 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 18
03:09:24 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 19
03:20:49 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 20
03:29:16 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 21
03:38:24 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 22
03:47:55 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 23
03:58:19 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 24
04:08:28 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 25
04:19:54 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 26
04:29:55 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 27
04:39:48 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 28
04:47:58 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 29
04:58:02 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 30
05:07:05 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 31
05:17:07 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 32
05:26:55 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 33
05:37:25 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 34
05:47:51 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 35
05:55:55 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 36
06:04:41 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 37
06:14:36 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 38
06:23:22 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 39
06:32:05 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 40
06:40:39 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 41
06:49:03 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 42
06:57:44 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 43
07:07:28 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 44
07:18:50 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 45
07:29:22 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 46
07:40:59 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 47
07:52:14 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 48
08:03:35 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 49
08:19:49 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 50
08:31:07 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 51
08:45:59 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 52
08:57:57 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 53
09:15:29 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 54
09:26:12 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 55
09:38:51 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 56
09:50:14 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 57
10:00:28 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 58
10:14:13 
Gái Già Gả Bảy Lần - Phần 59 (Kết)

Cảm nhận: Truyện hay, nhẹ nhàng, lúc hài, lúc buồn man mác muốn khóc.

Nghe nói trong kinh thành già trẻ gái trai ai ai cũng đều biết có 2 người, một là hoàng đế, người thứ hai là cô gái già nhà họ Chân. Cũng nghe nói ai mà nghe đến cũng sợ mất mật cũng có 2 người, một là hái hoa đạo tặc - Sơn lão yêu, một là gái già họ Chân liên tục khắc 6 vị hôn phu chết.

Tôi tên thực là Ly Xuân và cũng đúng là người mà mọi người gọi là gái già họ Chân.

Kỳ thật tôi cũng chưa già, xem ra thì tuổi mới tròn đôi mươi, nhưng cuộc sống thực khổ, tôi đã gả sáu lần rồi vẫn không thành, nhưng ai mà biết được tôi biết đâu lại có thể gả lần bảy ấy chứ.***

Review Sâu Ăn Hại:Gồm có 3 quyển

Quyển 1: Vân Phi Bạch - Chân Ly - Vân Châu

Quyển 2: Hé lộ kiếp trước của cả ba người và mối tình duyên oan trái không dứt được…

Quyển 3: Đại kết cục

Tuy rằng viết ở bối cảnh cổ đại, nhưng lời văn và các chi tiết tác giả sử dụng đều không khác gì hiện đại cả, nên mình chỉ dám xếp nó vào thể loại huyền huyễn thôi.

Nữ chính - Chân Ly Xuân/ A Ly. Con gái độc nhất của nhà họ Chân, ông của nàng được mệnh danh “Thần y”. Xinh đẹp nhưng mệnh số không tốt, liên tục khắc chết sáu vị hôn phu trước của mình. Cả đời nàng đều gắn với bốn chữ “Mệnh không trọn vẹn”. Thế nhưng người con gái ấy không khuất phục số phận, ly rồi lại hợp, đến cuối cũng có thể hưởng một hạnh phúc trọn vẹn.

Kiếp trước A Ly là một giọt lệ của Phật, rơi xuống lòng sông Vong Xuyên ở địa ngục mà hóa thành Thủy quỷ. Kiếp mệnh không trọn vẹn, không cha không mẹ, nhưng không bao giờ nàng gục ngã trước số phận. Thủy quỷ vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu đó, đã vô tình làm say đắm cả hai “nam nhân”, chỉ đáng tiếc là tình duyên lỡ dở, chỉ đành hẹn tới kiếp sau gặp lại… Lần này chắc chắn, nàng sẽ không buông tay nữa…

Nam chính - Vân Châu/ Vong Xuyên. Nhị công tử của Vân gia. Kiếp trước là Minh Thái tử của Minh giới (Âm phủ). A Ly gọi anh là “tiểu ca ca”. Là người đầu tiên yêu A Ly, cũng được A Ly yêu thực lòng, nhưng hai người không vượt qua được số phận. A Ly suýt nữa đã khắc chết anh, sau đó vì muốn cứu anh mà cả hai cùng uống Vong Tình thủy. Nhưng tình duyên lại không đứt được. Cuối cùng, khi A Ly muốn đầu thai, Vong Xuyên vì ngăn cô mà lao xuống theo…

Đến khi trở thành Vân Châu, từ nhỏ đã nguyện ý chăm sóc, yêu thương A Ly. Vượt qua bao gian nan trắc trở của số phận, hai người đã kết thành vợ chồng. A Ly bị mù, anh chăm sóc; A Ly qua đời, anh nuôi con. Lại nguyện ý chờ hết năm này sang năm khác để nguyên thần A Ly hồi phục, biết đâu, nàng có thể trở lại..?

Nam thứ - Vân Phi Bạch/ Ngọc Hành. Đại công tử của Vân gia. Là người đầu tiên A Ly thích trong cả hai kiếp, cũng là người hai lần khiến trái tim nàng tan nát.

Kiếp trước là Ngọc Hành công tử, là tiên nhân trên trời. Anh và A Ly vốn dĩ không thể ở bên nhau. A Ly thích anh, nhưng anh cũng nhìn thấy tình yêu trong đôi mắt Vong Xuyên, anh buông tay. Sau khi uống Vong Tình thủy, A Ly lại thích anh, chỉ có điều lần này anh đã vì cô mà kháng chỉ Thiên Đình, phải đầu thai làm người bình thường.

Kiếp này, Chân Ly thích Phi Bạch, muốn cùng anh sống trọn đời. Sét giáng xuống, trời đổ mưa, Phi Bạch mất trí nhớ. Phi Bạch thích Chân Ly, muốn hai người mãi mãi bên nhau, quay một vòng, anh đã lại quên hết. Anh và Chân Ly chỉ có thể nói là “hữu duyên vô phận”, giống như Chân Ly đã nói “Tôi nợ Ngọc Hành. Hai lần gặp, hai lần quên, coi như trả hết nợ cho huynh ấy.”

Đây không phải là một câu chuyện gì đặc biệt lắm.

Nội dung thường thường, cốt truyện cũng không đặc sắc. Cách viết của Hoa Minh chẳng thuộc cổ đại cũng không phải hiện đại, nhưng không hiểu sao mình lại bị hấp dẫn. Đây là cuốn truyện đầu tiên khiến mình cùng khóc, cùng cười với nhân vật. Lời văn chậm rãi như đang kể truyện, nhưng chính cái tự nhiên mà tưởng như thờ ơ đó lại khiến bạn cảm thấy đau đớn, xót xa cho từng nhân vật. Đặc biệt là A Ly. Ông mất, cha mất, rồi với một câu nói nhẹ nhàng “Được, cũng được lắm.”, chính nàng cũng ra đi, không biết đã lấy đi bao nhiêu nước mắt của người đọc. Có thể nói rằng, chính giọng văn chứ không phải cốt truyện hay nhân vật như bình thường, đã lôi cuốn người đọc đi hết câu chuyện.

Ban đầu thì mình không thích cách bạn ấy dùng ngôi “tôi” cho lắm, vì đây bối cảnh của chuyện vốn đặt ở cổ đại mà. Nhưng sau đó, mình mới nhận ra đây là huyền huyễn, hơn nữa cách viết của tác giả cũng không phân định rạch ròi cho lắm, nên cũng không dám có ý kiến gì nữa. Còn lại thì đều ổn cả.

Không phải là một câu chuyện bi lụy, ướt át, hay có những đoạn cao trào đầy kịch tính, nhưng nếu bạn đang tìm một truyện có chất nhẹ nhàng, tự nhiên, vui buồn xen kẽ mà vẫn đáng nhớ thì có lẽ đây là lựa chọn dành cho bạn.

***

Reviewed Dạ Vũ:

Mới đầu nhảy hố mình còn tưởng đây là truyện hài, thứ nhất là bởi cái tên truyện, thứ hai là bởi giọng văn tưng tửng của tác giả. Nhưng thực ra đây là truyện ngược, kể về mối tình trải dài 2 kiếp từ Minh giới đến Nhân giới, chìm đắm trong sự mờ mịt, nhớ nhớ quên quên của ba nhân vật: Vong Xuyên, A Ly và Ngọc Hành.

Theo mạch truyện mà tác giả kể thì:

Quyển 1 kể mối tình của các nhân vật khi ở Nhân giới (tức kiếp thứ hai - hiện tại).

Quyển 2 quay trở về kể lại mối tình của các nhân vật ở Minh giới (tức kiếp trước - quá khứ), từ đó thân phận, mọi khúc mắc hay những mối quan hệ chưa rõ ràng ở kiếp thứ 2 sẽ được giải đáp. Quyển thứ 3 là kết cục (hiện tại), nữ chính sau khi nhớ lại mọi chuyện kiếp trước thì quay trở về bên nam chính.

Tuy nhiên để xâu chuỗi tình tiết theo đúng thứ tự thời gian, mình sẽ tóm tắt quyển 2 trước, tức là mối tình ở kiếp đầu tiên. Có 3 quyển vậy thôi, nghĩ là dài nhưng thực ra truyện ngắn lắm, đọc liền trong một đêm là hết à.

Kiếp trước nàng là một giọt lệ của Phật, vô tình rơi xuống sông Vong Xuyên, trở thành một Thủy quỷ (ma nước) không rõ lai lịch, không cha không mẹ nên luôn bị mọi người cười nhạo. Nàng sống giữa lòng sông Vong Xuyên, bên trên có cây cầu tên Nại Hà, phía đối diện có Mạnh bà bà mở quán bán canh. Lần đầu tiên nàng gặp Vong Xuyên - một tiểu nam quỷ cũng không có cha mẹ, là khi hắn đang ngồi khóc thút thít trên bờ sông. Nàng lập tức coi hắn là tri kỷ.

Năm ấy nàng ba trăm tuổi, Vong Xuyên năm trăm tuổi.

Ngày nào nàng cũng đứng trên cầu chứng kiến cảnh người đến người đi, nên hắn đặt cho nàng cái tên A Ly.

A Ly A Ly, biệt ly, ly biệt, kẻ ở bịn rịn, người đi lưu luyến…

Cứ thế, hai đứa trẻ cùng nhau lớn lên, cùng nhau chơi đùa, cùng nắm tay nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp. Lúc năm trăm tuổi, nàng cướp bánh bao cho hắn ăn rồi bị mười tên quỷ cầm chày đuổi theo, nàng hứa sẽ bảo vệ hắn suốt đời.

Năm bảy trăm tuổi, nàng ra chợ mua nơ bướm về buộc lên tóc, kết vòng hoa đội lên đầu, leo lên cây chờ hắn đến.

Lúc chín trăm tuổi, nàng tò mò hỏi hắn: “Thích nghĩa là gì?”, hắn chỉ biết đỏ mặt mà đáp: “Đây là vấn đề rất thâm ảo.”

Lên một ngàn tuổi, được Nhị Đản nhà bên tỏ tình, nàng lại đem thắc mắc trong lòng ra hỏi Vong Xuyên: “Thích là gì vậy?”. Hắn trầm tư một lát, rồi bảo nàng: “Chạm miệng vào mặt ta một chút.” Nàng làm theo lời hắn, nhưng vẫn lắc đầu, mù mịt không biết thích rốt cuộc là gì.

Một ngàn ba trăm tuổi, hắn phải rời xa nàng, đi xa để bái sư học nghệ, hắn đeo khối ngọc vào cổ nàng hẹn ước: “Chờ ta trở về nhé”.

Hắn nói sẽ đi biệt khoảng ba trăm năm, ngày nào nàng cũng ôm thân cây, mắt trông về hướng Đông xa tít thành thành thật thật chờ đợi hắn. Hết một ngày nàng lại dùng dao vạch một đường trên thân cây. Thân cây giờ đây đã chi chit vết khắc, là cái cây tương tư của nàng.

Vừa tròn một ngàn năm trăm tuổi, Vong Xuyên vẫn chưa trở về, nhưng nàng lại gặp được một nam tử khác, lam công tử Ngọc Hành. Ánh mắt hắn lộ ý cười như mặt hồ gợn sóng lăn tăn, khiến cho lòng nàng như có một đóa hoa đuôi chó nở rộ. Bắt đầu từ đây, nàng từ chờ đợi một người trở thành hai người.

Hắn trở về đúng lúc nàng đang tỏ tình với Ngọc Hành công tử. Nhìn cái mặt đen sì sì của Vong Xuyên, nàng không hiểu tại sao hắn lại tức giận như vậy. Một lần khác, nàng không kìm lòng được bèn hôn vào má Ngọc Hành một cái, quay đầu lại lại thấy sắc mặt âm u giận giữ của Vong Xuyên. Nàng thấy khó hiểu, có chút lo lắng, sững sờ gọi một tiếng “ca ca”, hắn lại lạnh nhạt xoay người bỏ đi. Lại một lần khác, nàng đến trước mặt hắn đọc lên hai bài thơ tình khiến hắn vui sướng khôn tả. Hắn hai mắt sáng như sao hỏi nàng: “Thơ này là viết cho ta à?”. Nàng vân vê góc áo: “Là viết cho Ngọc Hành công tử”… Nàng chỉ biết nàng thích Ngọc Hành, thích nụ cười của huynh ấy, mỗi lần gặp huynh ấy trong lòng sẽ như có đóa hoa đuôi chó nở rộ.

“Rốt cuộc yêu là gì vậy?”

“Yêu chính là một người biến thành nốt ruồi sa trong tim muội, in dấu rồi sẽ không gạt bỏ đi được, không phải, là sẽ chảy máu, sẽ đau đớn.”

Rõ ràng nàng biết mình thích Ngọc Hành, nhưng hình bóng xuất hiện trong giấc mơ của nàng lại luôn là Vong Xuyên. Nàng trong giấc mơ rất táo bạo, đến gần hắn, cầm lấy tay hắn, hôn lên mặt hắn. Mỗi lần nhìn thấy hắn nàng lại thẹn thùng, mặt vô cớ đỏ đỏ hồng hồng như quả trứng mừng hỉ. Nàng lại mang thắc mắc ấy nói cho hắn nghe, hắn mừng rỡ nói rằng nàng đã hoài xuân, cuối cùng đã thông suốt rồi. Hoài xuân là cái gì? Là gió xuân phơi phới, xuân tâm nảy mầm? Nàng hiểu ra rồi, nàng hoài xuân là bình thường, mơ thấy Vong Xuyên cũng là bình thường, không phải bệnh gì hết. Vậy là nàng yên tâm tiếp tục hoài xuân.

A Ly thực sự rất ngốc, lớn bằng này rồi mà vẫn không hiểu yêu là gì. Nàng đã yêu Vong Xuyên từ rất lâu mà không nhận ra, lại chỉ biết rằng mình vừa gặp đã thích Ngọc Hành công tử. Duyên phận đôi lúc trêu ngươi như vậy đó.

Nàng là giọt lệ Phật tu thành hình người cho nên bản mệnh không trọn vẹn, sẽ khắc người khác. Trớ trêu thay, người nàng khắc lại chính là Vong Xuyên. Một lần hắn suýt mất mạng, hôn mê mãi không chịu tỉnh. Nàng rất sợ hắn sẽ chết, sẽ rời bỏ nàng mà đi, cho nên nàng cho hắn uống nước Vong Tình, sau đó nàng cũng uống. Cuối cùng hắn tỉnh lại, còn nàng đã quên mất hắn.

Ký ức trong một ngàn năm trăm năm đã không còn, hình bóng chàng thiếu niên cùng nàng lớn lên ấy đã sạch sẽ trắng trơn. Một lần nữa nàng gặp lại Ngọc Hành, lại đem lòng yêu hắn, đồng ý ở bên hắn. Nàng rất thích ngồi dưới gốc cây kia, trên đó loang lổ vết dao khắc, mỗi vết lại chứa đầy tâm tình, vui mừng, sầu tủi lẫn nhớ mong, hoài niệm. Nàng ngồi đó chờ Ngọc Hành, không hề biết rằng năm xưa nàng cũng đã từng ngồi ở nơi đây, đã từng mòn mỏi chờ đợi một bóng hình hàng ngàn năm.

Nhưng bất ngờ Ngọc Hành được Thiên Quân ban chỉ tứ hôn gả cho công chúa Ngọc Trợ, hắn kháng chỉ, liền bị giáng xuống trần gian vĩnh viễn không quay về được. Nhìn hắn từ từ biến mất khỏi tầm mất, nàng đau lòng nghĩ, nếu Ngọc Hành không ở đây thì nàng ở lại còn ý nghĩa gì? Vậy là nàng nhắm mắt lại, đứng trên cầu luân hồi, gieo mình nhảy xuống đi theo hắn.

Vào giây phút cuối cùng kia, nàng nghĩ đến Ngọc Hành, nghĩ đến đôi mắt, hàng lông mày của Ngọc Hành. Nhưng từ lúc nào, trước mắt nàng lại “hiện lên một đôi mắt khác, đơn thuần, nồng ấm, thâm trầm, mỉm cười, giận dữ…”

Là ai kia? Phải chăng là người nàng đã bỏ lỡ trong kiếp này, là người nàng đã lãng quên trong kiếp này, là người nàng yêu bằng cả trái tim và nhiệt huyết mà không hề hay biết?

Vong Xuyên…

Hắn nhảy xuống cùng nàng, bắt đầu một duyên kiếp mới..……

Trong kiếp thứ hai này, nàng là Chân Xuân Ly, được người đời gọi là “gái già họ Chân”, nguyên nhân bởi nàng có bản mệnh khắc phu, sáu vị tân lang còn chưa kịp treo lồng đèn đỏ thì đã chết. Vong Xuyên đã luân hồi thành Vân Châu Vân nhị thiếu gia, gặp nàng lúc nàng 9 tuổi, hắn 12 tuổi. Hai đứa trẻ lại một lần nữa ở bên nhau, chơi đùa cùng nhau, hắn là mối tình đầu của nàng. Nhưng hắn lại bỏ nàng đi biền biệt mấy năm, lúc gặp lại nhau thì nàng đã đem lòng yêu Vân Phi Bạch (Ngọc Hành chuyển thế). Mối tình tay ba lại tiếp diễn giống như kiếp trước.

Vậy làm cách nào để nàng nhớ ra tất cả, bằng cách nào Vong Xuyên - A Ly, Vân Châu - Chân Ly trở lại bên nhau, mời các bạn đọc tác phẩm. Mới tóm tắt có một kiếp thôi mà mình đã kể lể dông dài quá, nói nhiều mất hay a.

Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Audio8X":

  1. Mưa Tháng 11
  2. Radio Cho Tâm Hồn - Kỳ 8
  3. Radio Cho Tâm Hồn - Kỳ 11
  4. Radio Cho Tâm Hồn - Kỳ 12
  5. Gái Già Gả Bảy Lần
  6. Những Bóng Ma Trên Đường Hoàng Hoa Thám
  7. Đi Về Phía Mưa
  8. Đứt Gãy
  9. Gặp Lại Anh Trên Thiên Đường
  10. Hai Chiếc Usb
  11. Hơi Ấm Giáng Sinh
  12. Nắng Cô Đơn Buồn Đến Lạ
  13. Truyện Ngắn: Ngôi Sao Nhỏ
  14. Người Mẹ Điên
  15. Nơi Ngọn Gió Ngừng Chân
  16. Anh Sẽ Lấy Người Như Em
  17. Hồi Ức Về Mẹ