Thiếp - một thiếu nữ ngây thơ không hiểu chuyện đời.
Chàng - một thiếu niên lạnh lùng thoi thóp hơi tàn bị vùi dưới tuyết.
Buổi đầu gặp gỡ ấy, chẳng ai đoán trước được sau này mình sẽ có vai trò thế nào trong cuộc đời nhau.
Chúng ta không tin vào vận mệnh, song lại chẳng có sức để phản kháng sự thao túng của vận mệnh.
Vậy nhưng, dù toàn cõi nhân gian đều coi chàng là kẻ địch, thiếp vẫn chẳng chút hối hận khi sánh bước bên chàng.***
Lại Nhĩ tên thật là Chu Lệ, hiện sống tại Nam Kinh, tốt nghiệp thạc sĩ chuyên ngành Luật. Đã sáng tác hơn ba mươi mộ tiểu thuyết, được dịch ra nhiều thứ tiếng, có một số bộ đã được mua bản quyền làm phim
Các tác phẩm của tác giả Lại Nhĩ được dịch, xuất bản tại Việt Nam:
Bí Mật Ngôi Mộ Cổ
Trăng sáng cố hương
Anh hùng ca
...
***
Nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện tình yêu ngọt ngào hường phấn giữa các vị thần tiên, hay một câu chuyện ngược thân ngược tâm máu chó đầy người, “Anh hùng ca” có lẽ không phải là lựa chọn thích hợp.
Đúng như cái tên truyện, nội dung của “Anh hùng ca” xoay quanh một đám “hỗn độn” người, địa tiên, yêu, thần… Tình yêu hầu như chỉ là những cái liếc mắt thoáng qua, không đáng nhắc đến (hoặc có thể những phần chưa xb khác sẽ nhắc đến nhiều hơn). Câu chuyện của chúng ta thiên nhiều hơn về tình cảm bạn bè, gia đình, chính nghĩa, thiện và ác… Không hiểu sao mình còn thấy có một chút hint đam mẽo nữa:v.
Hai thượng cổ thần ma là Ứng Long và Tương Liễu đại chiến bên bờ Đông Hải. Đất trời chao đảo, dân chúng lầm than, yêu ma hoành hành. Để bảo vệ trăm họ, đệ tử tu tiên đã lập ra Tru Yêu lệnh, lấy việc diệt trừ yêu ma làm sứ mệnh, tạo ra phong ấn từ nội đan của yêu quái để ngăn trận chiến ác liệt kia lại. Nhưng cũng từ đó, một màn gió tanh mưa máu nổi lên trong nhân gian, hận thù chồng chất giữa người và yêu ngày càng tăng lên.
Minh xà Quy Hải Minh khi còn nhỏ, cha mẹ bị giết chết, một mình chạy trốn và vô tình gặp hai thầy trò Mặc Bạch và Nguyệt Tiểu Trúc, được hai người cứu lấy một mạng. Quy Hải Minh là người trọng tình nghĩa, cáo từ ra đi, mười năm sau quay lại, đồng hành cùng hai thầy trò kia một đoạn đường. Mặc Bạch vốn là một vị địa tiên, bị đệ tử tu tiên vây đánh nhằm đoạt lấy thần khí Vân Sinh kính. Đúng lúc hai thầy trò đang lâm vào thế yếu, Quy Hải Minh đã xuất hiện bảo vệ họ, rồi cùng họ lên đường tìm thuốc giải phong ấn cho Mặc Bạch.
Dọc đường đi, ba người gặp biết bao nhiêu biến cố, từ đám người tu tiên đến đám yêu quái, và nhất là Ứng Long tôn giả - những kẻ làm việc dưới trướng của Ứng Long đang bị phong ấn.
Cuối cùng cũng có một ngày Ứng Long thoát ra được, tai hoạ ập đến nhân gian ngày càng gần. Ba người bị cuốn vào cuộc chiến hỗn loạn ấy, khi mà thật giả lẫn lộn, thiện ác đảo điên. Kiếp nạn này, nhân gian được định sẵn không tránh khỏi, các vị thần kiên quyết không nhúng tay, làm thế nào mới có thể kết thúc nó?
Truyện mới được xb hai quyển, chưa hoàn, vì vậy chính mình cũng đang rất tò mò về cái kết truyện. Nhịp truyện chậm rãi vừa phải, tình tiết không quá gay cấn, cũng không ngược không sủng. Cuốn đầu tiên nói về việc ba người Quy Hải Minh, Tiểu Trúc và Mặc Bạch khám phá ra những bí mật của đám người tu tiên, và vô tình giải thoát Ứng Long.
Cuốn thứ hai là quá trình chiến đấu gian lao của Tiểu Trúc và Quy Hải Minh cùng những người bạn mới để cứu Mặc Bạch. Đối với một con người tôn sùng thể loại huyền huyễn như mình thì “Anh hùng ca” chưa đạt đến kì vọng mình mong đợi. Nhưng đây mới là hai cuốn đầu tiên, biết đâu sau này truyện sẽ có chuyển biến tích cực hơn. ^^
Trích đoạn ngắn:
“Muội chỉ là một người phàm, đối phó với Ứng Long chẳng khác nào…”
“Chẳng khác nào châu chấu đá xe chứ gì?” Tiếu Trúc cắt ngang lời Quy Hải Minh, sau đó lại cố chấp nắm chặt tay y, không cho y rút ra.
“Đúng thế, muội là một người phàm, còn bọn huynh đều là tiên, là yêu linh, là thượng cổ thần ma gì đó, so với bọn huynh, muội chẳng khác nào một con kiến hôi. Nhưng vạn con kiến có thể nuốt được voi, kiến hôi tuy nhỏ bé nhưng cũng có cách của riêng mình. Huynh đừng hòng có thể vứt bỏ muội!”
Từ đầu ngón tay truyền lại cảm giác ấm áp, Quy Hải Minh ngẩng đầu qua, nhìn thấy trên gương mặt thanh tú kia một nụ cười tươi rói, trong cặp mắt màu hổ phách ánh lên những tia sáng của niềm tin và hy vọng. Bỗng dưng, Quy Hải Minh nhớ lại hồi mới gặp, cô bé non nớt có khuôn mặt tròn xoe đó đã nở nụ cười khúc khích, giơ bàn tay bé xíu mềm mại nói với y: “Sau này nếu ca ca còn gặp phải người xấu nữa, tiểu muội sẽ giúp ca ca đánh đuổi hắn.”
Giọng nói ngọt ngào ấy, nụ cười rạng rỡ và chân thành ấy chính là tia ấm áp duy nhất mà y cảm nhận được trong mùa đông lạnh giá năm nào. Hoá ra, bắt đầu từ ngày hôm đó, trong trái tim y đã khắc ghi hình bóng này rồi, vĩnh viễn không thể nào quên.
Mưa rơi lất phất, Quan Âm nhỏ lệ. Người thanh niên lạnh lùng, nàng thiếu nữ cười tươi, mười ngón tay đan nhau nắm chặt, mãi không rời. Thời gian tựa như dừng lại ở thời khắc này.