Vào mùa xuân năm 1944, cậu bé J.P được sinh ra trong một gia đình nhập cư tại khu ổ chuột ở trung tâm thành phố Los Angeles. Cha mẹ cậu ly dị khi cậu chưa tròn hai tuổi, lúc này, tình hình tài chính của mẹ cậu không mấy khả quan. Do đó, năm J.P chín tuổi, cậu đã phải lặn lội trên đường phố bán báo, lọ hoa, thiệp Giáng sinh… tất cả những gì có thể bán được để kiếm tiền giúp mẹ. Khi mẹ cậu không thể kiếm đủ tiền trang trải cuộc sống, J.P và em trai bị gửi vào trại tình thương cho trẻ em nghèo. Đến tuổi thiếu niên, do thiếu đi sự giáo dục của cha mẹ, J.P bị dụ dỗ tham gia vào băng đảng địa phương. Mặc dù được đi học tại trường cấp ba John Marshall, Los Angeles nhưng cậu học mãi vẫn không thể nào lên được lớp. Một ngày nọ, thầy giáo bắt gặp J.P cùng cậu bạn Michelle nghịch trong lớp, ông đã bắt cả hai người đứng lên và mắng: “Cả lớp hãy nhìn vào hai tấm gương xấu này. Đừng có chơi với họ bởi họ sẽ không làm nên trò trống gì đâu!!”
Có thể trước đây J.P không nhận ra, nhưng vào khoảnh khắc này, cậu chợt hiểu ra rằng: bên cạnh những thói quen giúp mọi người thành công, còn có những thói quen xấu sẽ khiến mọi người không thể khai thác toàn bộ tiềm năng của họ. Lúc ấy, J.P hoàn toàn có thể bị thầy giáo thuyết phục và nghĩ rằng: “Tôi sẽ không bao giờ làm được trò trống gì cả”, tuy nhiên thay vì vậy, cậu tự nhủ: “Gã đó nói cái quái gì vậy? Tôi sẽ chứng minh rằng gã đã sai lầm.”