Bầu ơi thương lấy bí cùng,
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.
Ta về ta tắm ao ta,
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn.
Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh,
Nước Tháp Mười lấp lánh cá tôm.
Ai đi Châu Đốc, Nam Vang,
Ghé qua Đồng Tháp bạt ngàn bông sen.
Đường đi xa lắm ai ơi,
Nước non ngàn dặm, bể trời mênh mông.
Nhà tôi nghề giã, nghề sông,
Lặng thì tôm cá đầy trong, đầy ngoài,
Cá trắng cho chí cá khoai,
Còn như cá lẹp cá mai cũng nhiều.
Sông Vàm Cỏ nước trong thấy đáy,
Dòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàng.
Ai về Mỹ Thuận, Tiền Giang,
Có thương nhớ gã đánh đàn năm xưa?
Bến Tre dừa ngọt sông dài,
Nơi chợ Mỏ Cày có kẹo nổi danh.
Kẹo Mỏ Cày vừa thơm vừa béo,
Gái Mỏ Cày vừa khéo vừa ngoan.
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng,
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng?
Bước xuống Bắc Mỹ Tho thấy sóng xô nước đẩy,
Bước lên bờ Rạch Miễu thấy nước chảy cây xanh.
Anh biết chắc nơi đây là đất Châu Thành,
Đò từ Đông Ba, đò qua Đập Đá,
Đò từ Vĩ Dạ, thẳng ngã Ba Sình.
Lờ đờ bóng ngã trăng chênh,
Tiếng hò xa vọng, nhắn tình nước non.