Bạn có thể không xinh đẹp, không biết trang điểm, thậm chí có thể rất béo, bạn có thể không xuất sắc, có thể không có chí tiến thủ, thậm chí có thể không thông minh, nhưng TÔI THÌ KHÔNG THỂ.
Bạn thừa nhận không: Bộ dáng đáng thương nhất của một cô gái chính là khi phải tự nhận về hai chữ “không xứng”.
Bị từ chối một công việc đáng mơ ước, bạn chỉ có thể tự nhận năng lực của mình không xứng với giá trị lao động, giá trị xã hội của vị trí đó.
Thích một người nhưng không dám tiến tới, bởi vì bạn tự ti với ngoại hình, hoàn cảnh của mình.
Hoặc đơn giản nhất, một cô gái không dám nhìn vào gương, không mặc nổi bộ đồ mình yêu thích, còn có thể trách ai ngoài chính mình đã không quản nổi cái miệng và thói quen sinh hoạt?
Có lẽ cô gái nào cũng đã trải qua những lần bị từ chối như vậy. Nhưng đó cũng là bước ngoặt tạo ra những số phận khác nhau: có người nỗ lực để thay đổi bản thân, biến mình thành một phiên bản tốt hơn; cũng có người ngày càng khép mình tự ti, an phận thủ thường ôm giấc mơ xinh đẹp, tài giỏi, tình yêu lãng mạn mãi mãi không thành sự thật.
“Hãy tôn trọng nỗ lực của một cô gái” là cuốn sách thức tỉnh các cô gái khỏi giấc mơ “một bước lên trời”.
Không có kỳ tích nào xảy ra chỉ trong một đêm, tất cả là quá trình tích lũy không ngừng nghỉ của bạn qua thời gian dài.
Không có bữa tiệc nào là miễn phí, bạn phải đánh đổi một thứ tương xứng để có được thứ mình muốn.
Không có ai khác ngoài chính bạn có thể tạo ra sự bình yên từ nội tâm cho chính mình, cho dù bạn có thay đổi chỗ ở, nhảy việc, làm đẹp bề ngoài… nhưng tâm trí hẹp hòi tự ti thì mãi mãi vẫn không cảm thấy an toàn.
Đã qua rồi cái thời các cô gái tin vào những câu “súp gà” an ủi cho sự an phận thủ thường của mình, tin vào một hoàng tử có thể giúp mình đổi đời từ cô bé Lọ Lem thành công chúa
Ý nghĩa của sự cố gắng chính là: Khi không có kỳ tích xảy ra, bạn vẫn có niềm tin vào năng lực của bản thân. Khi may mắn đột nhiên tìm đến, bạn cảm thấy mình xứng đáng có được sự may mắn này.