Tùng
Sau khi thỉnh được 107 tiếng đại hồng chung, chú Tâm Thể dùng cán vồ chuông khẽ điểm hai tiếng “keng keng” trên lưng chuông để báo hiệu cho sư huynh là Tâm Hiền rằng chỉ còn một tiếng đại hồng chung cuối cùng nữa là chuông “nhập”, và buổi công phu sáng bắt đầu. Đợi cho tiếng chuông thứ 107 ngân hết, chú mới thỉnh đến tiếng chuông thứ 108.
Từ góc thiền đường chùa Pháp Vân đã có tiếng bảng của chú Tâm
Hiền. Chú Tâm Thể đáp lại ba tiếng bảng đầu bằng ba tiếng đại hồng chung và buông vồ xuống, trong khi ba hồi bảng của chú Tâm Hiền kéo dài. Đại chúng đã sẵn sàng trên chính điện để bắt đầu công phu sáng.
Chú Tâm Thể khoác chiếc áo tơi lên vai cho ấm rồi xuống thang lầu chuông, mở cửa đi ra ngoài. Sương mù còn dày đặc. Chú rảo bước về phía tam quan chùa, nơi vị khách tăng tá túc.
Vị khách tăng này tới chiều hôm qua nhưng không vào chùa, chỉ xin nghỉ chân lại ngoài tam quan. Chú Tâm Thể đã mời ông ta vào nghỉ ở hậu liêu nhưng ông từ chối. Ông ta chỉ xin chú một manh chiếu để ngủ lại ngoài tam quan, nói rằng sáng sớm khi sương mù ta, ông ta đã phải lên đường sớm. Chiếc áo nâu bạc màu của khách tăng dính đầy bụi đường. Tóc râu dài ra nhưng ông không cạo; mặt mũi tay chân ông đầy cáu ghét, và từ người ông bay ra một mùi tanh hôi nồng nặc.
Chú Tâm Thể đã vào chùa bưng ra một chậu nước và một chiếc khăn tay. Rồi chú lại vào đem ra một chiếc chiếu trải trên nền tam quan.
Đợi vị khách tăng rửa mặt rửa tay xong, chú bưng chậu nước vào, và một lát sau chú bưng ra một chiếc mâm gỗ, trên mâm có một bát cháo trắng, một ít dưa cải, một chén nước tương và một đôi đũa. Vị khách tăng cám ơn chú và thong thả ngồi ăn cháo. Chú chắp tay chào ông và khoan thai trở vào chùa. Độ một giờ sau, khi trở ra tam quan, chú thấy vị khách tăng đã nằm cuộn tròn trong chiếc chiếu ngủ. Chú cúi xuống bưng chiếc khay lên và nhẹ nhàng đi vào nhà bếp.
Sáng nay ra tới tam quan, chú thấy vị khách tăng đang yên lặng ngồi thiền. Ông không ngồi theo kiểu kiết già; chân phải của ông co gối lên, bàn chân đặt trên mặt đất. Mình mẩy vị khách tăng hôi hám nhưng phong thái của ông thật thanh cao. Tuổi của ông vào khoảng bốn mươi lăm, năm mươi. Nét mặt của ông sáng sủa, khả kính; tóc râu ông dài ra, có lẽ đã nhiều tháng chưa cạo. “Đây là một du tăng hành tung bí mật”, chú Tâm Thể thầm nghĩ. Có lẽ ông ta không muốn làm phiền đại chúng chư tăng vì hình thức không chỉnh đốn của ông, cho nên đã từ chối lời mời hôm qua của mình vào ngủ trong hậu liêu.
Sáng nay nếu mình được nói chuyện với ông ta thì thế nào mình cũng biết được chút ít hành tung của ông. Nghĩ thế, chú định quay trở vào chùa để mang ra một thau nước ấm cho vị khách tăng rửa mặt.
Nhưng chú chưa kịp quay bước thì vị khách tăng đã mở mắt. Chú chắp hai tay lên ngực làm lễ. Vị khách tăng đằng hắng một tiếng nhỏ rồi lên tiếng:
- Từ đây đến núi Cửu Lũng còn bao nhiêu đường đất nữa, thưa chú?
Chú lễ phép đáp:
- Bạch Ngài, núi Cửu Lũng không còn xa, chừng nửa ngày đường thì tới. Để con vào lấy nước ấm ra Ngài rửa mặt.
Vị khách tăng khoát tay ra dấu không cần. Ông tựa vào tường, đứng dậy một cách mệt nhọc và đưa tay với lấy chiếc gậy trúc dựng ở góc tường.
- Cám ơn chú. Tôi phải đi ngay kẻo lỡ không tới kịp trước khi trời tới. Nói xong ông chống gậy khấp khểnh đi ra khỏi tam quan.
Chú Tâm Thể theo sau lưng, định tiễn vị khách tăng xuống đồi, tận ngã ba đường núi. Nhưng ông ta khoát tay ra hiệu cho chú đi lui. Từng bước khấp khểnh, ông lần xuống đồi.
Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Thích Nhất Hạnh":
- Bốn Mươi Ba Công Án Của Trần Thái Tông
- Am Mây Ngủ
- An Lạc Từng Bước Chân
- An Trú Trong Hiện Tại
- Bàn Tay Cũng Là Hoa
- Bồ Tát Tại Gia Bồ Tát Xuất Gia
- Bước Tới Thảnh Thơi
- Bụt Là Hình Hài - Bụt Là Tâm Thức
- Chỉ Nam Thiền Tập Dành Cho Người Trẻ
- Cho Đất Nước Đi Lên
- Cho Đất Nước Mở Ra
- Con Đã Có Đường Đi
- Con Đường Chuyển Hóa
- Con Sư Tử Vàng Của Thầy Pháp Tạng
- Cửa Tùng Đôi Cánh Gài
- Đạo Bụt Nguyên Chất
- Đạo Phật Áp Dụng Vào Đời Sống Hàng Ngày
- Đạo Phật Của Tuổi Trẻ
- Đạo Phật Đi Vào Cuộc Đời
- Đạo Phật Hiện Đại Hóa
- Đạo Phật Ngày Nay
- Đạo Phật Qua Nhận Thức Mới
- Để Có Một Tương Lai
- Để Hiểu Đạo Phật
- Đường Xưa Mây Trắng
- Duy Biểu Học
- Giận
- Giới Tiếp Hiện Chú Giải
- Hạnh Phúc Mộng Và Thực
- Hiệu Lực Cầu Nguyện
- Hoa Sen Trong Biển Lửa
- Hơi Thở Nuôi Dưỡng Và Trị Liệu
- Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Môi Sinh
- Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử
- Im Lặng Sấm Sét - Kinh Người Bắt Rắn
- Không Diệt Không Sinh Đừng Sợ Hãi
- Kinh Kim Cang - Gươm Báu Cắt Đứt Phiền Não
- Kinh Người Áo Trắng
- Kinh Pháp Ấn
- Kinh Quán Niệm Hơi Thở
- Nẻo Vào Thiền Học
- Nẻo Về Của Ý
- Nghi Thức Tụng Niệm Đại Toàn
- Người Vô Sự
- Nhật Tụng Thiền Môn
- Nói Với Tuổi 20
- Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức
- Quan Âm Hương Tích
- Quan Âm Thị Kính
- Quyền Lực Đích Thực
- Sám Pháp Địa Xúc
- Sen Búp Từng Cành Hé
- Sen Nở Trời Phương Ngoại
- Sống Chung An Lạc
- Thiền - Chất Liệu Nuôi Dưỡng Trị Liệu Và Chuyển Hóa
- Thiền Hành Yếu Chỉ
- Thiền Sư Tăng Hội
- Thiền Tập Cho Người Bận Rộn
- Thiết Lập Tịnh Độ
- Thơ Từng Ôm Và Mặt Trời Từng Hạt
- Thương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy
- Tiếp Xúc Với Sự Sống
- Tình Người
- Tố Thiều Lan
- Trái Tim Của Bụt
- Trái Tim Của Hiểu Biết
- Trái Tim Của Trúc Lâm Đại Sĩ
- Trái Tim Mặt Trời
- Truyện Kiều Văn Xuôi Dành Cho Người Trẻ
- Từng Bước Nở Hoa Sen
- Tùng Bưởi Hồng
- Tuổi Trẻ, Tình Yêu, Lý Tưởng
- Tương Lai Thiền Học Việt Nam
- Tương Lai Văn Hóa Việt Nam
- Tý
- Ước Hẹn Với Sự Sống
- Vương Quốc Của Những Người Khùng
- Bông Hồng Cài Áo
- Thả Một Bè Lau
- Những Con Đường Đưa Về Núi Thứu
- Thiền Sư Khương Tăng Hội
- Tâm Tình Với Đất Mẹ