Bất Hủ Phàm Nhân - Phần 2

Tác giả : Ngã Thị Lão Ngũ
  • Định dạng : Radio
  • Lượt xem : 65
  • Read on mobile :

Mục lục sách nói

00:00:00 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 41
01:48:36 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 42
03:34:28 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 43
05:22:29 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 44
07:05:54 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 45
08:52:06 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 46
10:24:33 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 47
11:54:05 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 48
13:22:47 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 49
14:54:48 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 50
16:38:38 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 51
18:23:10 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 52
20:10:50 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 53
21:59:11 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 54
23:47:18 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 55
25:34:00 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 56
27:20:28 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 57
29:06:36 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 58
30:52:39 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 59
32:40:35 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 60
34:28:36 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 61
36:16:33 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 62
38:05:57 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 63
39:52:41 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 64
41:39:35 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 65
43:27:11 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 66
45:15:08 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 67
47:03:04 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 68
48:47:02 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 69
50:32:09 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 70
52:20:24 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 71
54:08:31 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 72
55:57:34 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 73
57:46:49 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 74
59:33:15 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 75
61:17:12 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 76
63:00:31 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 77
64:44:35 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 78
66:30:51 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 79
68:20:16 
Bất Hủ Phàm Nhân - Tập 80

Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh.

Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình!

Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ!

Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ - Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé.

***

- Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi...

Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng.

- Keng...

Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói:

- Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi?

Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất.

- Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi.

Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng:

- Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới.

Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói:

- Phương thuốc đã có rồi sao?

Mạc Vô Kỵ gật đầu:

- Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút...

Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình.

Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn.

Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi:

- Nhược Nhân, vì sao? Vì sao???

Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào.

- Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi...

Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào.

Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân:

- Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao...

Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn.

Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn.

Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt.

- Lạch cạch...

Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!)