Người Đi Săn Và Con Sói Lửa gồm có:
NHỮNG CHUYỆN KHÔNG NGỜ TỚI
CON CHÓ CON XA RỪNG
CON SÓI LỬA VỚI HAI CON LỢN VÀ EM BÉ NẰM VÕNG
NỖI OAN CỦA CON SÓI LỬA
CON SÓI LỬA LÀM KHÁCH QUAN CHÁNH SỨ
CON SÓI LỬA VỚI CON BÁO VÀNG VÀ CON KHOANG MẸ
SĂN HỔ
CHẠM TRÁN VỚI CON HỔ BẠC MÁ
CON SÓI LỬA BỎ TRỐN
MỘT LẦN ĐI SĂN BÒ RỪNG
NHỮNG CUỘC GẶP GỠ GIỮA RỪNG GIÀ
SỨC MẠNH CỦA BẦY ĐÀN
BỊ ĐÀN SÓI BAO VÂY
TRÊN ĐƯỜNG VỀ CHIẾN KHU
***
Nguyễn Quỳnh là tác giả quen thuộc với nhiều bạn đọc nhỏ tuổi qua nhiều tác phẩm như: Châu Cá Lóc, Rừng Đêm, Viên tuỳ tướng và con voi thần… mà vào những năm 80 của thế kỷ trước cứ vào lúc 6g kém 15′ thế hệ 7x chúng tôi lại mong chờ, háo hức để được đón nghe truyện của Ông trên Loa Truyền Thanh ( không phải là Đài Radio đâu nhé:raised eyebrow. Một trong những chuyện của ông đã để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc về một con vật tình nghĩa cho mãi đến tận bây giờ. Chả thế mà ” Người đi săn và con Sói Lửa” đã được trao giải B (không có giải A) cho truyện dài dành cho thiếu nhi của Hội Nhà văn Việt Nam.***
Khu rừng vẫn chìm ngập trong không khí ban mai. Lũ khỉ vượn sau cơn ngái ngủ giờ đã náo nức nô đùa, chuyền từ cành nọ sang cành kia. Sóc đuôi cờ, đuôi đỏ ra khỏi tổ. Công đàn đã sà xuống các bãi cỏ. Những chàng công trống đã cất những tiếng kêu cảnh giác: “T... ồ! T... ồ! T... ồ!”. Chúng đánh hơi thấy hơi người.
Bỗng có một tiếng kêu kéo dài: “Cho… éc...!” tiếng con hoẵng. Ông Giáp reo lên:
- Con hoẵng! Chắc con Báo Vàng đã vồ được con hoẵng! Thả chó ra anh em ơi! Theo tôi!