Thắp Đèn Ngắm Trăng

Tác giả : Phong Nhã Tịnh Văn
  • Định dạng : Radio
  • Lượt xem : 146
  • Read on mobile :

Mục lục sách nói

00:00:00 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 1 - Chương 1-4
00:41:55 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 2 - Chương 5-8
01:23:16 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 3 - Chương 9-11
02:00:29 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 4 - Chương 12-13
02:34:21 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 5 - Chương 14-15-16
03:00:56 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 6 - Chương 17-18-19
03:38:07 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 7 - Chương 20-21
04:04:53 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 8 - Chương 22-23-24
04:44:08 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 9 - Chương 25-26
05:15:35 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 10 - Chương 27-28-29
05:52:21 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 11 - Chương 30-31
06:39:27 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 12 - Chương 32-33-34
07:19:00 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 13 - Chương 35-36
07:59:52 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 14 - Chương 37-38-39
08:41:27 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 15 - Chương 40-41-42
09:26:58 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 16 - Chương 43-44
10:10:56 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - Phần 17 - Chương 45-46
11:00:20 
Thắp Đèn Ngắm Trăng - End

"Chiến ca, bánh trứng sữa hôm nay cháy hàng, tuyệt thật!"

Tiểu Thanh nhìn Tiêu Chiến cười như được mùa, nụ cười rạng rỡ đến độ ánh nắng xuyên qua ô cửa kính còn không bằng nét khai hoa trên môi cậu ấy.

"Nhờ vào em cả đấy, Tiểu Thanh!"

Nói một chút về Tiểu Thanh, cậu nhóc có vẻ ngoài ưa nhìn, vóc người nhỏ nhắn, khuôn mặt lúc nào cũng mang theo ý cười, cách bắt chuyện lại vô cùng tự nhiên, chẳng trách ai đến đây cũng đều yêu quý cậu.

Cửa tiệm bánh của Tiêu Chiến nằm trên một con phố nhỏ, không quá đông đúc so với các nơi khác ở thị trấn này. Thoạt nhìn từ ngoài vào, điểm thu hút chính là thiết kế có phần bán cổ điển, tone màu trắng làm chủ đạo, nền gạch caro đen trắng đan xen, trên mỗi bàn đều đặt một chậu hoa cải vàng, rèm cửa cũng được tạo nên từ những họa tiết cải vàng nghiêng mình đu đưa theo gió, tạo cảm giác vừa thanh tao lại vô cùng dễ chịu.

Nếu không nói ít ai nghĩ rằng chủ tiệm lại là một nam nhân, đã vậy còn là một mỹ nam thịnh thế.

Ngồi một góc nơi đây ngắm nhìn con đường rợp bóng tử đinh hương, thỉnh thoảng lại vô tình bắt gặp vài cặp đôi đang hẹn hò nắm tay nhau nói cười vui vẻ, hay vài nhóm bạn bè vô nghĩ, vô lo trò chuyện đến quên cả đất trời.

Cảm giác này quả thật không tệ.

Tiệm bánh của Tiêu Chiến kinh doanh rất tốt, khách đến phần vì mỗi một chiếc bánh của tiệm đều rất ngon, mùi vị đặc trưng, dù là các loại bánh quen thuộc chỉ cần do Tiêu Chiến làm ra đều trở nên vô cùng khác biệt.

Phần đặc biệt còn lại chính là vì chủ nhân nơi này. Chỉ cần nhìn dáng vẻ Tiêu Chiến đón chào khách, nhẹ nhàng mang bánh đến từng bàn, cẩn thận sửa lại mảnh rèm cửa bị gió thổi bay, hay chỉ đơn giản nhìn anh chăm sóc luống cải vàng trước cửa tiệm cũng đủ làm người khác không cách nào rời mắt.

Cảnh vật xung quanh dù u tối đến đâu, chỉ cần Tiêu Chiến xuất hiện mọi thứ đều trở nên rực rỡ như ánh mắt trời.

Thế nhưng, ở người này luôn tồn tại hai thái cực đối lập, thoạt nhìn có vẻ rất đơn thuần, gần gũi, nhìn lâu một chút lại thấy vô cùng xa cách, cảm giác mang lại phía sau chính là nỗi cô độc đơn phương, dù cố gắng đến mấy cũng không thể chạm vào nơi sâu thẳm đó.

Tiểu Thanh bên cạnh Tiêu Chiến suốt một thời gian dài, trừ những lúc anh tất bật với công việc, sẽ có lúc vô tình trông thấy Tiêu Chiến ngồi lặng lẽ một góc, mắt hướng về khoảng không vô định nào đó, căn bản không thể đoán được lúc đó trong đôi mắt người này, tột cùng là đang nghĩ về điều gì.

Cửa tiệm giờ cao điểm bắt đầu đông khách.

Thanh âm khách hàng rôm rả trước quầy bánh lấn át cả tiếng nhạc đang phát.

Trước cửa tiệm có một dãy bàn ghế được kê cao, hướng tầm mắt ra bên ngoài liền ngắm trọn ánh chiều tà rơi trên tán tử đinh hương.

Thi thoảng vắng khách, Tiêu Chiến sẽ dành chút thời gian chăm sóc luống cải vàng trước cửa tiệm. Thời điểm đó, ánh nắng chiều nhàn nhạt phủ lên người anh tựa như một bức tranh không thực mà bất kể cô gái nào ngang qua cũng muốn ngắm nhìn lâu hơn một chút.

"Tiêu Chiến, em thích anh.. vô cùng vô cùng thích anh."