Đây là tấm gương sáng của một cô nương từ thịt thừa[1] phấn đấu thành thịt trong tim.
Mộ Dung Tuyết vừa gặp đã yêu Gia Luật Ngạn, trao hết tấm chân tình, trải qua trăm ngàn trắc trở cũng không hề dao động, mãi đến khi bị đả kích nản chí mủi lòng... Sau khi hòa ly[2], Gia Luật Ngạn phát hiện hắn đã đánh mất người mình yêu thương nhất, lúc này mới hạ mình níu giữ.
[1. Nguyên văn là một loại thịt ăn không ngon, bỏ không đành, khó cắt, khó nấu, khó nhai, dùng để chỉ người ngang ngược không nói lý lẽ, điếc không sợ súng.]
[2. Hòa ly: ly hôn trong hòa bình.]***
Vào trường săn, Mộ Dung Tuyết cưỡi ngựa đi trước, tiến về phía khu rừng.
Minh quản gia đưa người theo sát phía sau, Đinh Hương, Bội Lan một trái một phải theo bên cạnh Mộ Dung Tuyết.
Trường săn mùa đông mênh mông cô tịch, Mộ Dung Tuyết mặc một bộ y phục đi săn màu đen thêu hình hoa sen chít eo tay bó, tôn lên làn da trắng như ngọc và đôi mắt đen tuyền, áo khoác đỏ tươi thêu hình đan phụng triều dương phần phật trong gió, cưỡi ngựa trắng phi như bay.
Rừng cây tiêu điều, tuyết trên cành bị kích động rơi xuống sột soạt bay tung tóe như một màn sương, thân hình màu đỏ xinh đẹp lướt qua tuyết trắng, tựa như hồng ảnh trong tuyết.
Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Thị Kim":
- Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ
- Châu Viên Ngọc Ẩn
- Chỉ Yêu Mình Em
- May Mắn Gặp Lại Khi Chưa Gả
- Mỹ Nhân Khó Gả
- Thâu Trọn Gió Xuân
- Tình Bất Yếm Trá
- Trầm Hương Tuyết